Bài viết mới nhất
1 PHÚT QUẢNG CÁO
Tẩ cả bài viết
-
▼
2015
(76)
-
▼
tháng 5
(30)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (1)
- Truyện trinh thám hay – Nhà thôi miên (P5 – End)
- Truyện trinh thám hay – Nhà thôi miên (P4)
- Truyện trinh thám hay – Nhà thôi miên (P3)
- Truyện trinh thám hay – Nhà thôi miên (P2)
- Truyện trinh thám hay – Nhà thôi miên (P1)
- Vụ giết người công khai (Phần 3 – End)
- Vụ giết người công khai (Phần 2)
- Vụ giết người công khai (Phần 1)
- Sa chân – J yêu V (Phần 3)
- Sa chân – J yêu V (Phần 2)
- Sa chân – J yêu V (Phần 1)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 7)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 6)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 5)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 4)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 3)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 2)
- Sa chân – Nhà văn nổi tiếng ( Phần 1)
- Bản thú tội của Ronny
- Một vụ tai nạn trên đường cao tốc
- Một phút bồng bột của Ronny
- Câu chuyện trên chiếc xe ô tô
- Nguyên nhân của một vụ tai nạn giao thông
- Căn phòng của ông cảnh sát trưởng chật kín người
- Dấu vân tay trên chiếc cốc
- Vụ ám sát bất thành
- Vụ trao đổi với kẻ sát nhân của Williams
- Chuyển biến tâm lý của kẻ sát nhân
- Vụ ám sát mờ ám
-
▼
tháng 5
(30)
Labels
Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Sau khi Ronny ký bản thú tội, người ta đẽ anh một mình vài tiếng đồng hồ. Mệt quá, anh ngủ thiếp đi. Khi anh được đánh thức dậy, trời đã tối. Anh được dẫn sang một phòng khác, nơi ông cảnh sát trưởng đang nói chuyện với hai viên cảnh sát và một ông có vẻ quan chức đang xem tờ cung khai của anh. Laisa ngồi bên bàn, trông cô như kiệt sức.
- Ronny, – ông cảnh sát trưởng nói, – đây là ông Winters ở phòng kiểm sát quận.Winters nhìn Ronny qua cặp kính đẩy.
-Có phải em bị ép buộc ký tờ thú nhận này? – ông hỏi:
Ronny lưỡng lự. Anh nhìn ông cảnh sát trưởng.
- Anh không bị đối xử tồi? Bị tra tấn?
- Không, thưa ông.
- Anh quá sợ nên mất tỉnh táo?
Ronny nhìn Laisa. Cô không rời mắt khỏi đôi tay kẹp chặt giữa hai đầu gối.
- Vâng, thưa ông, – anh đáp.
- Thôi được rồi. Ông cảnh sát trưởng, thả anh ấy ra.
Ronnny sửng người.
- Thế nghĩa là sao?
Cách đây một giờ đồng hồ, chúng tôi đã bắt giữ một chiếc xe Cadillac chở đầy bọn say rượu. Thanh chắn trước xe bị cong bên phải, ở đó có những sợi tóc bết vào vết máu. Đèn pha bên phải bị vờ, các mảnh thuỷ tinh còn lại ở đèn khớp với nhứng mảnh trên mặt đường bên cạnh xác nạn nhân. Các mảnh ở đèn p&a của xe anh không khớp.
- Nhưng ông Mett… – anh thắc mắc.
- Ông ấy đang quá đau đớn, nên nói năng lung tung đấy thôi.
Trên đường về, Ronny có đủ thời gian ngẩm nghĩ. Anh không nhắc tới Las Vegas nữa. Laisa cúng vậy, cô không nói một lời nào cho tới khỉ Ronny đưa cô tới con đường nhỏ gần nhà cô.
- Ronny, – cô ấp úng, – em bảo anh thú nhận chỉ vì em lo sợ cho anh. Đe bọn họ khỏi đánh đập anh…
Đúng lã bấy giờ bản thân cô cũng rất muốn tin như vậy. Nếu không quá ghét cô, thì có lẽ Ronny đã thương hại cô.
- Lúc ấy em có thẻ là chỗ dựa cho anh chứ, – anh ngắt lời cô.
- Nhưng…
- Em có thề tuyên bổ với họ: “Không, xe chúng ta không va vào ai cả”. Và nếu anh sắp đẩu hàng vì chịu sức ép của họ, em phải nhắc đi nhắc lại: ‘ Không, không, không, đó không phải lả chúng tôi – cho tới khi ý chí anh lại mạnh lên chứ.
Và bỗng Ronny chợt hiểu: Câu “Xin vâng, thưa ngài” ngắn ngủi còn hoàn toàn chưa phải là tình yêu. Người phụ nữ yêu thực sự bao giờ cũng đấu tranh đến cùng, dù có phải cưỡng lại nhược điểm ở người yêu.Có giải thích điều đó cho Laisa cũng vô ích. Anh cho xe chạy vụt đi và về nhà.
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
truyen pha an
Nhãn:
Truyện trinh thám hay