1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Tủ Rượu


Sefild trông thấy tất cả những điều đó. Ông khó chịu. Mặt ông sầm xuống, nhưng ông không nói gì.

-Còn bây giờ, – ông nói với tất cả mọi người, nhưng mắt chỉ nhìn Pratt, – bây giờ đến rượu vang đôi.Tôi xin phép đi lấy.

-Ông tự đi lấy sao? – tôi ngạc nhiên. – ông để ởđâu?

-Ở phòng làm việc của tôi. Tôi đã mở nứt cho thoáng một chút, rượu mới ngon.

-Tại sao ông lại để chính là ở phòng làm việc?

-Đó là chỗ thích hợp nhất! Pratt đã giúp tôi chọn chỗ đó, phải không Pratt?

Nghe tên mình, Pratt ngẩng lên.

Phải, – Ông ta gật đầu xác nhận.

-  Đó là chỗ ở trên tủ rượu, – Sefildnói rõ thêm. – Chỗấy có nhiệt độ ổn định. Tôi sẽ mang ra ngay.

Một phút sau, ông xách ra chiếc lẵng bên trong có chai rượu, nhãn hiệu đã được che bằng một mảnh giấy. Ông nói:

-   Chúng ta chơi trò đoán vui nhé, Pratt. Tôi đánh cuộc là ông không đoán ra đâu!

Pratt thong thả ngoảnh lại ngước nhìn chủ nhà rồi nhìn chai rượu. Mặt ông ta có vẻ ngạo mạn.

-  Thứ rượu vang đỏ này ấy à? Được, thế nào tôi cũng đoán đúng, – ông ta nói giọng kéo dài ra.

-  Tôi sẽ rất thích thú nếu chúng ta đánh cuộc với nhau, – chủ nhà nói.

-   Coi chứng ông thua đấy, – Pratt khích.

-   Được, tôi đặt cuộc một hòm thứ rượu này, cũng như mọi khi. Mặc dù tôi không nghĩ là ông sẽ được hòm rượu, – Sefild nói. Rõ ràng ông phải tự kiềm chế để giữ lịch sự, nhưng thái độ và giọng điệu Pratt vẫn kẻ cả. Đột nhiên, ông ta còn hỏi:

-  Hay chúng ta tăng giá trị đặt cược?

-  Thôi, tôi lấy của ông một hòm là đủ rồi.

-   Này ông, năm mươi hòm nhé?

Sefild có vẻ tức giận vì giọng khinh khỉnh của Pratt. Môi ông mím chặt lại.

-  Ông sợ à? – Pratt hỏi.

-  Không, – Sefild đáp. – Tôi sẵn sàng đánh cuộc bất cứ thứ gì.

- Ông muốn nói rằng tôi có thể đề nghị đặt cược gì cũng được?

-  Đúng thế.

Pratt đưa mắt nhìn mọi người như mời tất cả làm nhân chứng.

-   Sefild, – cuối cùng, bà vợ ông chủ nhả can thiệp. – Sefild, anh hãy ngừng câu chuyện vớ vẩn này đi. Thức ăn sắp nguội hết rồi.

-   Đây không phải chuyện vớ vẩn, thưa bà, – Pratt bình tĩnh đáp. – Chúng tôi sắp đánh cuộc. Để tôi nghĩ nên đặt cược thứ gì…

-   Nhanh lên, – Sefild giục. – Thứ gì cũng được. Tôi đồng ý ngay…

Pratt gật đầu, khẽ nhếch mép cười. Nhìn thẳng vào mắt Sefild, ông ta thong thả nói:

- Tôi đề nghị thứ ấy là con gái ông…


Từ khóa tìm kiếm nhiều: doc truyen trinh tham