1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
 Nhếch mép cười, bà Jacob đưa một ngón tay thoạt tiên lên môi mình, rồi sau đó đưa vào trán chồng và suông sã nói:

- Hôm nay ông không đáng được hưởng cả một cái hôn như thế. Nếu ông ấy vẫn cứ cằn nhằn, – bà ta nói với Frances, miệng mỉm cười như để lôi kéo cô vào “âm mưu” của riêng bà ta và cô, – thì cô đừng trò chuyện với ông ấy nữa. Cho ông ấy một bài học. Tôi sẽ sớm về thôi. – Câu này là bà ta nói với Jacob.

- Tôi sẽ vẫn ở đây, – ông nói.

- Tạm biệt! – Rồi bà Jacob bước ra ngoài.

- Cô đóng cửa lại, – ông bảo Frances.

- Trông bà ấy đẹp quá! – Cô gái thở dài, ra đóng của rồi quay lại. – Tiếc rằng cháu không có tiền mua một chiếc quần như thế…

xinh đẹp

    

- Chắc gì chồng chưa cưới của cô đã bằng lòng cho cô ăn diện.

- Ô, Vik không thế đâu ạ. Thậm chí anh ấy không biết thế nào là ghen. Anh ấy nói với cháu hàng nghìn lần rằng anh ấy thích đàn ông để ý đến cháu.

- Còn cô, nếu phụ nữ nhìn cậu ấy thì sao?

- Ô, cháu bình thường. Nói cho cùng, đó chẳng phải điều tự nhiên hay sao? Hồi xưa Vik cũng đã có… – Cô hơi đỏ mặt… – Không, thưa ông, cháu không hiểu làm sao chúng ta lại bàn luận những chuyện thế này. Ông là người khó chịu thật đấy.

- Cô hãy cho ông già này hưởng cái thú chuyện gẫu một lát, – Jacob nói. – Nghĩa là trước khi yêu cô, Vik đã có những phụ nữ khác, phải không?

- Đôi khi chuyện đó gây sượng sùng lắm. Ý cháu muốn nói là có một số phụ nữ cứ bám nhằng nhằng lấy đàn ông. Cách đây hai tuần lễ, chúng cháu đến một câu lạc bộ ban đêm, vì tối ấy Vik được nghỉ…

     Jacob gật đầu và nhìn ra cửa sổ, cô gái vẫn kể, cô nói nhanh và tự nhiên hơn. Ông thấy vợ ông đang trên con đường tới ga-ra. Bà ta đi khác hẳn Frances, chậm chạp, gần như lười nhác. Người bà ta đung đưa khêu gợi, nhưng hơi một chút thôi. Ngay hai tay bà ta cũng không vung rộng ra như Frances và có vẻ cố giữ sức cho những hành động khác quan trọng hơn.

“… Cô ta trông đến là khiếp. – Frances vẫn kể. – Cháu kêu lên một tiếng khi cô ta tiến về phía bàn chúng cháu. Ông hãy tưởng tượng: tóc cô ta đen xỉn trông quái dị lắm, và có lẽ một tuần lễ chưa hề chải, còn trên môi cô ta nhiều son đến nỗi hình như cô ta bôi hết cả một thỏi son…

    Jacob lơ đãng nghe, và mắt vẫn không rời khỏi vợ. Bà ta đã tới bên ô tô, đứng tựa vào cửa xe nói chuyện với Vik. Jacob thấy đáp lại câu nói của Vik, bà ta nhoẻn miệng cười, rồi sau đó ngửa đầu cười vang lên. Ông không thể nghe thấy tiếng cười, nhưng ông nhớ hồi xưa nó vang lên như thế nào – giòn tan, sảng khoái và quyến rũ. Vik đặt chân rất đẹp lên thanh chắn đằng trước xe, khoanh hai cánh tay lực lưỡng trước ngực, và cũng cười.