1 PHÚT QUẢNG CÁO

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
- Không. Buông tôi ra! Đúng là ông rồi. Charles. Tôi nhận ra ông rồi, dù bấy nhiêu năm đã qua. Hãy để tôi yên một phút nào, Charles Tôi van ông, hãy để tôi dậy… Tôi… tôi cần cái xắc của tôi. Cái khăn tay của tôi. Tôi… tôi cảm thấy… tôi sắp hắt hơi. Tôi xin ông, Charles!

- Được. Tôi sẽ đưa cái xắc cho cô. Cô cứ nằm yên đó. Thật thư giãn… Cái xắc của cô đây. Mona yêu quý của tôi.

- Cám ơn Charles.

- Mona, đừng mất bình tĩnh thế, đừng run thế… Cô để rới cái xắc của cô rồi kìa… Để tôi nhặt cho… Ồ Mona, cái lưng của tôi! Cô làm gi thế? Cái mặt của tôi! Không! Bỏ cái cô đang cầm trong tay ra! Chúng ta có đang ở thời hiện tại đâu. Cô phải quay lại ngược thời gian đi thôi, Mona, cô trở về năm cô mười sáu tuổi đi thôi. Hãy bỏ cái giũa móng tay kia ra. Mona. Bỏ ra…

Truyện trinh thám

- Charles, ông có nhớ cái trò ông đã làm với tôi hôm đó không? Ông có nhớ tôi đã nói những gi sau đó không?

- Mona, máu! Tôi chẳng trông thấy gì cả… Tôi không thể đứng dậy được, Giúp tôi với..

-  Không, Charles, ông không ngăn nổi tôi thực hiện điều tôi phải làm đâu, vì điều này đã chín muồi trong tâm trí tôi suốt bao nhiêu năm.

- Mona, tôi xin cô, đủ rồi đấy! Không! Hãy nghe đây, Mona, tôi không phải là Charles. Dừng lại đi, Mona… Không! HÃY TỈNH LẠI ĐI, MONA! Cô phải tỉnh lại ngay lập tức…

- Này, Charles! Này! Nữa này. Vào giữa ngực! Ông nghĩ sao, hả? Sau đó, Charles, ông có nhớ tôi đã nói với ông rằng bao giờ tôi lớn, tôi sẽ tìm được ông và sẽ giểt ông. Ông nhớ không, Char­les?

-  Mona, cái đài ở trên bàn giấy. Nó sẽ đưa cô ra khỏi khỏi cơn mê. Tiếng nhạc phát ra từ chiếc đài… đó là tín hiệu chúng ta đã thoả thuận. Ra mở đài đi, Mona. Không, đừng làm thế! Không! Đủ rồi… Tôi sẽ cố lết ra chỗ cái đài…

- Này! Charles! Vào mặt này! Vào ngực này! Bây giờ…

-  Đến… nơi rồi, tôi… xoay… được… núm đài… rồi. Nhưng… Trời ơi…

(END)

Từ khóa tìm kiếm nhiều: truyện trinh thám hay nhất