1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Cái ông nhà văn này chu đáo quá, Esiko nghĩ.

- Ô, thưa ông, tôi rất cảm động, – Esiko nóivà niềm nở mỉm cười. Tôi rất sung sướng được quen biết ông. Tôi hy vọng ông không vội, – cô vẫn mỉm cười, tay rót bia. Ông này tưởng cô đọc tiểu thuyết của ông ta thật sao? Hay ông tamuốn tán tỉnh cô?

    Một giờ đồng hồ qua đi, ông ta mới đứng dậy ra về.

    Nhưng bỗng Esiko kêu to lên mấy tiếng: từ dưới chiếc đệm ông khách vừa ngồi thò ra một chiếc phong bì.

Chiếc phong bì kì lạ



    Cô lao ra cửa, nhưng ông ta đã khuất dạng. “Chắc hẳn rồi ông ta còn ghé tới đây, mình cứ tạm giữ đã” – cô nghĩ rồi bỏ phong bì vào ngực ị áo kimono.
Về  nhà, khi cô cởi dây lưng, chiếc phong bì rơi xuống chân cô. cả mặt trước lẫn mặt sau chiếc phong bì đều không ghi chứ gi. Từ trong phong bìlộ ra một tờ giấy gì đó như một mảnh báo cắt… Hoá ra đó đúng là một mảnh cắt từtờ “Kosin Simbun”, tấm ảnh ông bộ trưởng đang nói chuyện ở ga K.

    Một sự ngẫu nhiên? Hay ông Sughimoto cố ý đề lại chiếc phong bì? Cô không biết nghĩ sao nữa. Đầu gối cô như muốn khuyu xuống. Linh cảm mách bảo đây không phải là sự ngẫu nhiên.

    Hai ngày qua đi, ông khách lại đến quán.

-  Chào Ông! – Esiko niềm nở mỉm cười và ngồi xuống cạnh ông ta. Thưa ông, lần trước ông có để quên cái này.

-  À. phải rồi… Cám ơn cô.

Ông ta đút phong bì vào túi.

-   Trong đó có gì quan trọng không, thưa ông?

-   À, không. Một tấm ảnh cắt ở báo ấy mà. Một ông bộ trưởng nói chuyện ở thị trấn K. Trên ảnh có một gương mặt tôi quan tâm, một người quen của tôi. Anh ấy tự tử ởkhe núi Bạch Vân vì tình yêu bất hạnh. Nhưng bên cạnh anh ấy có hai người phụ nữ nào đó. Hình như anh ta tự tử đúng vào hôm ấy. Một phụ nữlà người cũng tự tử với anh ta, còn người thứ hai… Tôi muốn nhìn kỹ gương mặt hai phụ nữ ấy. Tôi sẽ gửi tấm ảnh này đến toà báo, yêu cầu họ gửi phim cho tôi để tôi phóng ảnh to ra trông cho rõ.

    Esiko cảm thấy như có một cục gì chẹn ở cuống họng.

    Từ lúc ấy cô hiểu ý định thực sự của Sughi- moto. Trên tấm ảnh không hề có những người mà ông ta nói tới. Ông ta chỉ thử cô đó thôi. Chả lẽ ông ta đã đánh hơi được điều gì? Thật khùng khiếp nếu điều phỏng đoán đưa ông ta đi thêm xa nữa.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: truyen trinh tham hinh su