1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Mà cô ta đâu nhỉ? ông ngoảnh nhìn đồng hồ trên chiếc bản con ở đầu giường đẩy những ống thuốc, lọ thuốc đủ loại. Chín giờ sáu phút. Lại nhìn ra cửa sổ, ông thấy cô gái mặc áo blu trắng đang miễn cưỡng xem đồng hồ đeo tay, gửi anh lái xe một nụ hôn gió và vội vã tiến về phía ngôi nhà – cô vứa đi vứa vui vẻ nhún nhảy, hai tay vung rộng. Chỉ nhìn theo cô gái tóc vàng chắc đậm tràn trề sức lực kia, Jacob cũng đã mệt cả người. Nhưng ông vần không rời mắt khỏi cô cho đến tận lúc cô khuất dạng dưới mái thềm, chỉ sau đó ông mới quay sang ăn sáng. Cô sẽ còn dừng lại chào bà nấu bếp và chị hầu phòng, ông tính toán thế, nghĩa là khi có tiềng gõ cửa, ông đã ăn sắp xong lát bánh với trứng ốp-lết.

Cô hộ lý trẻ trung

     Đúng như vậy thật. Khi ông đang nhai nốt miếng bánh thì có tiếng gõ cửa. Ông đáp: “Cứ vào!” – thế là cô hộ lý bước vào, miệng mỉm cười.

- Chào ông Jacob, – cô vui vẻ nói, đặt lên mặt tủ cuốn tiểu thuyết có bìa sặc sỡ và liếc qua tờ giấy theo dõi nhiệt độ mà cô hộ lý trực ban đêm để lại. – Hôm nay ông thế nào ạ?

- Tôi hãy còn sống.

- Trời đẹp quá phải không ông? – Cô gái lại bên cửa sổ. – Cháu vừa nói chuyện với Vik ởngoài kia, mà cháu tưởng như mùa xuân đã tới. Ông có muốn cháu mở cửa sả không?

- Không. Ồng bác sĩ không bảo tôi phải cố tìm cách cảm lạnh.

- Vâng, ông nói đúng… Cháu quên mất. Hình như cháu làm hộ lý không giỏi lắm, phải không ạ?

- Cô còn hơn những người không phút nào để tôi yên.

- Ông cứ nói thế. Cháu biết cháu chưa tận tuy lắm.

- Tận tụy? Cô là một thiếu nữ trẻ trung, xinh xắn. cô có những hứng thú khác. Tôi hiểu. Cô vẫn tự nhủ: “Ta sẽ làm hộ lý một dạo, công việc nhàn nhã, mà lại được ăn uống tử tế. Ta sẽ dành dụm một ít tiền, rồi đi lấy chồng!”.

     Cô gái nhạc nhiên.

- Đúng là cháu nghĩ thế khi bác sĩ Holmes bảo cháu làm công việc này. Nhưng ông tinh đời thật đấy cơ!

- Cám ơn cô, – Jacob nói khô khốc. – Già rồi thì ai chả tinh đời. – ông nhấp một ngụm trà và nhẳn nhó. – Tởm quá! Cô bưng đi! – Ông rùng mình.

- Nhưng ông phải uống hết tách trà!

- Tôi bảo cô bưng đi mà lại, – Jacob nóng này ra lệnh.

- Ôi, thưa ông, đôi khi ông cứ như trẻ con ấy thôi!

- Trẻ con hay không thì làm gì, tốt nhất là chúng ta nói chuyện về cô đi. – ông kéo lại mấy chiếc gôi để nằm cho yên hơn, nhưng ông ngừng tay khi cô tới giúp ông. – Cô Frances, – ông cất tiếng, nhìn cô ở ngay gần bên ông, – cô đã chọn được một người chồng rồi chứ?

Từ khóa tìm kiếm nhiều: truyen trinh tham hay