1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Người khách nuốt nước bọt.

-Mười nghìn? Vậy mà bà ấy đòi bảy mươi lăm nghìn?

- Đúng thế. Ông đừng hỏi tôi tại sao. – Aaron nhún vai. – Có lẽ vì những kỷ niệm tình cảm. Gia đình bà ấy sở hữu ngôi nhà này mấy chục năm rồi. Người khách cụp mắt nhìn xuống đất.

- Nhưng tôi thấy ưng ngôi nhà ấy… Nó… Tôi không biết giải thích thế nào…

- Tôi không hiểu ông lắm. Mười nghìn thì được. Nhưng bảy mươi lăm nghìn?! – Aaron cười – Mặc dù tôi hình dung được ý nghĩ của bà già. Bà ấy ít tiền. Con trai bà ấy làm ăn phát đạt ở thành phố lớn và nuôi bà ấy. Sau đó anh ta bị chết, và bà ấy hiểu rằng hợp lý nhất là bán nhà. Nhưng bà ấy lại không thể chia tay với tổ ấm cũ nên rao giá thật cao để không ai dám mua. Có thế, lương tâm bả ấy mới thanh        thản. – Aaron lắc đầu – Chúng ta sống trong thế giới kỳ lạ, phải không ông.


Vị khách mua nhà kì lạ



- Vâng, – người khách đáp vẻ lơ đãng.

Sau đó, ông ta đứng dậy: – Thôi thế này. Tôi sẽ đến gặp bà ấy. Ông nghĩ sao? Có thể bà ây sẽ giảm giá cho tôi.

-Khó đấy, thưa ông. Tôi đã thử làm điều đó suốt năm năm trời, mà không được.

- Nhưng với tôi, thì biết đâu…

Aaron khoát tay:

-Vâng, đúng là không ai biết được thật. Chúng ta sống trong thế giới kỳ lạ lắm. Tôi vui lòng giúp ông.

- Vậy tôi đi ngay đây…

- Được, thưa ông. Ông cho phép tôi gọi điện báo trước cho bà ấy. Tôi sẽ nói rằng ông sắp tới.

***

Người phụ nữ mở cửa cho Walterbery là một bà già tóc đã bạc, da nhăn nheo. Mặc dù trời nóng, bà vẫn mặc áo len.

-Chắc ông là Walterbeiy, – bà nói. – Aaron đã báo cho tôi biết ông đến.

- Vâng, – người khách mỉm cười. – Bà khoẻ chứ ạ? Cũng tàm tạm. Mời ông vào. Trong tủ lạnh tôi có nước chanh kia. Nhưng ông đừng nghĩ lã tôi sẽ mặc cả với ông về giá bán nhà đâu đấy.

Khi chủ khách đã ngồi yên vị, Walterbeiy hắng giọng nói:

-Thưa bà, tôi vừa trò chuyện với người môi giới của bà…

- Tôi biết rồi, – bà già ngắt lời, – Aaron ngốc lắm. Ngốc nhất là đã để ông đến đây với ý định mặc cả giá nhà. Tôi già rồi, nên định sao là làm vậy.

- Thưa bà, tôi không tin rằng đó là mục đích tôi đến đây. Tôi chỉ muốn nói chuyện với bà một chút thôi.

- Vậy Ông nói đi.

- Vâng. – Người khách lại lấy khăn tay lau mặt rồi đút vào túi quần. – Xin bà cho phép tôi kể về bản thân. Tôi tích cóp được số tiền khá lớn. Bây giờ, tôi muốn rời bỏ công việc về sống ở một nơi yên tĩnh, Cách đây vài năm, đi qua thị trấn này, tôi đã nghĩ một lúc nào đó tôi sẽ về sống ở đây.

- Sao nữa?

- Hôm nay, về lại đây và trông thấy ngôi nhà này, tôi thích quá. Tôi có cảm giác đây chính là  ngôi nhà tôi cần. Tôi biết là mình điên rồ, nhưng tôi sẽ trả bà đúng như giá tiền bà nêu.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: những truyện trinh thám hay nhất