Bài viết mới nhất
1 PHÚT QUẢNG CÁO
Tẩ cả bài viết
-
▼
2015
(76)
-
▼
tháng 6
(46)
- Những con ghen tuông đáng sợ của Frances
- Những quan sát của ông Jacob về người vợ của mình
- Người vợ xinh đẹp tuyệt vời của Jacob
- Câu chuyện của Jacob và cô hộ lý
- Cô hộ lý trẻ trung và tận tụy
- Jacob – người đàn ông giàu có song lại già yếu
- Lòng thương người đặt nhầm chỗ
- Vụ án giết người của người lạ mặt
- Nàng Molly xinh đẹp
- Câu chuyện của người lạ mặt với Polie
- Người đàn ông kì lạ ở ngôi nhà bỏ hoang
- Kế hoạch giết người hoàn hảo
- Manh nha của một vụ giết người
- Những buổi sáng thứ 2 tuyệt vời
- Sự thật về ngôi nhà kì lạ
- Vị khách mua nhà kì lạ
- Một ngôi nhà nát
- Một cuộc cá độ
- Cuộc đối thoại kì lạ trong bữa ăn
- Một vụ cá cược điên rồ
- Bữa ăn tại nhà Sellid
- Bức thư của Esiko
- Chuyến picnic kì lạ
- Mối quan hệ kì lạ giữa Esiko và Sughimoto được hìn...
- Chiếc phong bì kì lạ
- Bí mật điều tra về cô Esiko
- Nguồn tin mong ngóng
- Chuyện tình tỉnh lẻ (1)
- Truyện trinh thám hay: Công lý (2 – End)
- Truyện trinh thám hay: Công lý (1)
- Những bức thư nặc danh – Phần 2
- Những bức thư nặc danh – Phần 1
- Ba cách cướp nhà băng – Phần 5 (End)
- Ba cách cướp nhà băng – Phần 4
- Ba cách cướp nhà băng – Phần 3
- Ba cách cướp nhà băng – Phần 2
- Ba cách cướp nhà băng – Phần 1
- Truyện trinh thám hay – Sự giống nhau nguy hiểm (4...
- Truyện trinh thám hay – Sự giống nhau nguy hiểm (3)
- Truyện trinh thám hay – Sự giống nhau nguy hiểm (2)
- Truyện trinh thám hay – Sự giống nhau nguy hiểm (1)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (3)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (4)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (5)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (6 – End)
- Truyện trinh thám hay – Nếu người này chết (2)
-
▼
tháng 6
(46)
Labels
Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Cô gái lưỡng lự, rồi nhún vai tỏ ý mặc kệ đời.
- Nếu bố tin chắc chúng ta thắng…
- Tốt lắm! – Sefild mừng rỡ. – Pratt, tôi đồng ý
- Tôi cũng sẵn sàng rồi, – Pratt đưa mắt nhìn cô gái. – Vậy là nhất trí.
Sefild rót rượu ra cốc cho mọi người. Không ai động đến rượu, tất cả đều nhìn Pratt. Pratt thong thả đưa cốc rượu lên tận mũi. Ông ta ngửi mải, có lẽ đền hai phút. Rồi ông ta đưa cốc xuống môi, đổ vào miệng gần nữa cốc rượu. Ông ta súc miệng đã, để cảm thấy rõ hương vị rượu. Sau đó mới nuốt đánh ực một cái. Ông ta nín thở, dùng lưỡi đưa qua đưa lại chút rượu còn trong miệng, trông như ông ta “nhai” rượu, chẳng khác gì đó là một mẩu bánh mì, chứ không phải là chất lỏng.
- Hứm… – cuối cũng, ông ta đặt cốc xuống bàn, và liếm môi. – Hừm. .. Thứ rượu này lạ lắm… Để tôi đoán xem nào…
Ông ta lại cầm cốc lên, nhấp ngụm nữa. Ngẫm nghĩ một lúc, ông ta gật gù, rồi reo lên:
- À, hình như tôi xác định được rồi. Đúng rồi, đây là rượu mang nhãn hiệu Chateaux- Branaire-Ducru, cất năm 1934.
Tất cả nhìn Sefilf, chờ ông lật mảnh giấy che lên. Nhưng Sefild chưa lật vội, ông hối:
- Đó là câu trả lời cuối cũng của ông, Pratt?
- Đúng thế.
- Ông nhắc lại lần nữa đi.
- Chateaux-Branaire-Ducru. Thứ rượu này tôi biết rõ lắm. Không hiểu sao tôi lại không đoán ra ngay…
- Kìa bố, – Louise sốt ruột. – Bố cho xem nhãn hiệu đi. Con muốn có hai ngôi nhà lắm rồi.
- Đừng vội, con gái, – Sefild nói:
Trông ông cỏ vẻ hốt hoảng. Mặt ông tái nhợt. Ông ngồi đờ đẫn trên ghế như người mất hồn.
- Sefild! – Vợ ông kêu lên. Anh sao thế?
Pratt mỉm cười nhìn chủ nhà bằng đôi mắt vui sướng. Sefild quay mặt đi.
- Bố! – Louise tuyệt vọng hét to. – Thế là sao hả bố? Ông ta… đã đoán đúng?!!
- Bình tĩnh, con. – ông bảo cô. –Đừng lo gì cả. Ông quay về phía Pratt, và có lẽ chỉ để chạy trốn khỏi vợ và con gái chứ không nhằm mục đích gì, ông nói:
- Pratt, ta sang phòng bên kia nói chuyện đi.
- Không, – Pratt phản đối. – Tôi muốn trước hết hãy xem nhãn chai rượu đã.
Bây giờ ông ta tin chắc mình đã thắng, nên thái độ kiêu căng và bình tĩnh.
- Ông còn chờ gì nữa? – Pratt giục. – Ông hãy lật mảnh giấy lên đi.
Đột nhiên xảy ra một chuyện như sau: bà phục vụ bước ra, tới bên Pratt, tay bà cầm một vật gì đó.
- Hình như đây là kính của ông, thưa ông bà nói.
Pratt lơ đãng nhìn chiếc kính trên tay bà phục vụ.
- Kính của tôi? – ông ta hỏi lại. – Tôi không biết… Có lẽ…
- Vâng, thưa ông, đây đúng là kinh CỦA ÔNG, – bà phục vụ nói và đặt chiếc kính lên bàn trước mặt Pratt. Bà đã ngoài sáu mươi tuổi, rất trung thảnh với gia đình này và đặc biệt yêu qúy Louise.
- Không cám ơn bà, Pratt cất kính vào túi áo.
Nhưng bà phục vụ không đi vào nhà trong. Thái độ bà khác thường nên mọi người đều nhìn bà, linh cảm thấy điều gì. Mặt bà đanh lại và lạnh như băng.
- Ông bỏ quên kính của ông trong phòng làm việc của ông Sefild, ở trên mặt tủ rượu, – bà nói, giọng cố tỏ ra lễ độ, – khi ông ghé vào đó trước bữa ăn.
Phải mất một lúc, chúng tôi mới hiểuđược ý nghĩa những lời bà nói. Tôi thấy Sefild dần dần ngồi thẳng lên, đôi mắt ông mở mỗi lúc một to, mặt ông lại đỏ hồng trở lại, miệng ông biến dạng và cặp môi ông run run vì giận dữ.
- Sefild! – Vợ ông gọi ông. – Đừng, anh! Bình tĩnh lại nào, anh yêu !
Nhãn:
Truyện trinh thám hay