1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "

Cuộc đối thoại kì lạ trong bữa ăn

Louise bật dậy:

-    Không được. – cô hét lẽn. – Con không muốn! Sao ông ta lại dám.

-    Bình tĩnh nào, con yêu quý, – mẹ cô bảo cô. – Họ đùa đấy mà.

-    Tôi không đùa đâu, – Pratt nói. – Tôi đề nghị đặt cược con gái bà.

-    Nhưng… không thể như vậy!… – Sefild nổi khùng.

-    Chính ông đã cho tôi được đề nghị kia mà

-    Ý tôi chỉ là tiền bạc thôi.

-    Nhưng ông không nói với tôi điều đó. Thôi được, nếu ông rút lại lời của ông, thì thôi…

-    Không, tôi không rút lại lời tôi đã nói. – Sefild đã hơi bình tĩnh lại. – Nhưng chuyện đánh cuộc không thể thực hiện vì ông không có cái gì ngang giá đe đem ra đặt. Ông đâu có con gái đẻ nếu ông bị thua…

-    Hoan hô, – bà chủ nhà xen vào. – Đúng thế đấy, Sefild.

-    Nếu đã như vậy, tôi sẵn sàng đặt cược một thứ gì đó không kém phần giá trị, – Pratt nói. 

– Ví dụ ngôi nhà của tôi. Được không?

-    Ngôi nhà nào? – Sefild hỏi đùa.

-    Ngôi nhà nghỉ ở ngoại ô.

-    Cộng cả ngôi nhà trong thành phố nữa chứ?

-    Nếu ông muốn. Tôi đặt cược cả hai ngôi nhà của tôi.

Sefild ngần ngữ.

-    Bố, – Louise kêu lên. – Bố không được đồng ý. Con không muốn bị đem ra đặt cược!

Sefild nhìn con gái, mỉm cười che chở. Mắt ông sáng lên vẻ cay cú. Cuối cùng, ông nói:

-   Chuyện này đáng phải nghĩ đấy.

-   Không! Không được đâu, bố!

-   Louise, con hãy nghe bố nói đây.

-   Không, con không muốn biết gì hết!

-   Con lớn rồi, Louise. – Sefild cao giọng. – Đây là chuyện đánh cuộc quan trọng. Nếu thua con sẽ được một tài sản lớn. Không, đứng ngắt lời bố… Con yên tâm, chắc chắn ông ta sẽ thua.

-    Nhưng theo con, ông ta thắng mất thôi, bố!

-    Không thể có chuyện ấy.

-   Sefild! – Vợ ông kêu to. – Ngừng lại đi, em yêu cầu anh!

    Nhưng Sefild không chú gì đến lời vợ.

-   Cam đảm lên con, và bằng lòng đi, – ông bảo con gái. – Con thử nghĩ xem, chỉ mươi phút nữa, con sẽ là chủ hai ngôi nhà.

-   Ôi, bố! Con không muốn, con xấu hổ lắm…

-   Hãy quyết định đi, Louise! – ông nải. – Bố bảo đảm chúng ta không thua đâu. Đừng sợ, con gái yêu của bố, hãy bằng lòng đi!

Sefild gây sức ép lên tinh thần kinh con gái. Ông cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô. Cô không dễ cưỡng lại áp lực ấy.

-   Bố, có lẽ dù sao cũng không nên…

-  Đừng bướng bỉnh nữa, bố lo cho hạnh phúc của con chứ của ai. Thế nào, con bằng lòng chủ?

Từ khóa tìm kiếm nhiều: doc truyen trinh tham hinh su