1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
Nhưng anh không thể làm chuyện đó được, anh tự nhủ. Anh không phải kẻ giết người. Và hãnh động ấy là điên rồ, phi lý… Anh không nhận được số tiền ấy cũng không sao. Anh vẫn có thể sống mà không cần một nghìn đô la ấy. Trong ý nghĩ từ lâu anh đã có cách dùng số tiền đó, anh đã coi số tiền đó nằm trong túi anh.

Nhưng không có số tiền đó cũng không sao cả. Tuy nhiên, ngay hôm sau, tên ông Pie đã được in đậm trên trang nhất các báo. Đêm trước một kẻ đã lẻn vào nhà ông và giết ông ngay trên giường của ông. Kẻ sát nhân đả trốn thoát. Lý do giết người không rõ cảnh sát đang lúng túng.

Khi Crap đọc cái tin ấy, anh thót cả tim. Cảm giác đầu tiên là cảm giác có lỗi, cứ như chính anh đã thọc dao vào bụng ông Pie vậy, cứ như anh đã lợi dụng màn đêm lẻn vào nhà ông, thản nhiên giết ông rồi trốn đi vậy. Anh biết chắc anh, không can dự vào tội ác ấy và bàn tay anh chẳng giết ai cả – có chăng cũng chỉ là trong ý nghĩ mà thôi. Đúng, anh có nghĩ đến chuyện đó, anh có muốn chuyện đó xảy ra, – mặc dù vậy, anh vẫn cứ cảm thấy mình có lỗi.

Bức thư được đưa tới ngay hôm sau. Trong đó có mười tờ và dòng chữ quen thuộc:

VÔ CÙNG CÁM ƠN!

Đừng cám ơn tôi, anh nghĩ khi đút tiền vào ví. Có cám ơn thì cám ơn người khác, chứ không phải tôi.

Trong bức thư mới có một cái tên mới:

ÔNG LÊÔ ĐENNLXƠN

Và ở dưới:

NẾU NGƯỜI NÀY CHẾT, ÔNG SẼ NHẬM ĐƯỢC MỘT NGHÌN NĂM TRĂM ĐÔ LA.

Crap than thở cẩm mãi bức thư trên tay. Anh thở hổn hển. Tim anh đập thình thịch. Anh nén minh lại đọc bức thư lần nữa. Sau đó, anh lấy mấy bức thư trước ra. xẽ vụn cũng với bức thư vừa nhận, vứt vào toa lét và xả nước.

bức thư trên tay


… Vậy là bây giờ đến lượt ông Lêô Đennixơn, sáng hôm sau Crap vừa giở cuốn danh bạ điện thoại vữa nghĩ. Đennixơn ở một căn hộ trong ngôi nhà lớn trên đại lộ Ketberi- Crap thử gọi điện cho ông ta, nhưng không ai nhấc máy. Đennixơn là luật sư. Trong cuốn danh bạ có cả số điện thoại văn phòng ông ta. Crap quay số. ông Đennixơn đi dự hội nghị, cô thư ký cho biết.

NẾU NGƯỜI NẢY CHẾT, trong óc Crap cứ luẩn quẩn câu ấy. Nhưng Đennixơn hoàn toàn khoẻ mạnh, ông ta đang hoạt động hăng hái, thậm chí còn đang dự một hội nghị nào đó. Thêm nữa, người gửi thư cho Crap cũng biết rõ điều này. Nhưng trời ơi – một nghìn rưởi đô la cơ mà!

Tuy nhiên, làm thế nào đây? Súng lục thì Crap không có, và anh cũng chắng biết kiếm súng ở đâu. Dùng dao chăng? Kẻ giết ông Pie cũng dùng dao đấy thôi. Tìm dao thì không đến nỗi khó lắm… Nhưng dắt dao trong người, Crap thấy cứ thế nào…

(Còn tiếp)