1 PHÚT QUẢNG CÁO

Tẩ cả bài viết

Được tạo bởi Blogger.
You can replace this text by going to "Layout" and then "Page Elements" section. Edit " About "
… Ba trăm đô la, Crap gửi vào tài khoản của mình ở ngân hàng, còn hai trăm anh bỏ vào vi. Anh trả luôn tiền nhà, tiền ô tô vả vài khoản lặt vặt khác.

Khi nhận được bức thư tiếp sau, Crap không xé đi nữa. Nhận ra chiềc phong bì giống trước, anh chưa mở vội mả còn lật qua lật lại nó trên tay như một đứa trẻ ngây thơ nhận được món quà gói trong giấy. Nhưng anh không ngây thơ như một đứa trẻ và anh linh cảm con người bí ẩn gửi tiền chắc là có đòi hỏi gì ở anh. Cuối cũng, anh bóc thư: Không có một đòi hỏi gì cà. Một tờ giấy bĩnh thưởng, ở giữa là một cái tên mới:

ÔNG RAIMON ANDECXEN

Và dòng dưới:

   NỂU NGƯỜI NÀY CHẾT. ÔNG SẼ NHẬN ĐƯỢC BÀY TRĂM NĂM MƯƠI ĐÔ LA.

ĐÔ LA


Những ngày tiềp theo Crap gắng công tự  thuyết phục mình rằng mình không hề mong điều gì xấu cho ông Raimon Anđecxen. Nhưng bảy trăm đồ là món tiền khá lớn. Và tất nhiên anh sẽ rất sung sướng nếu… không, anh không muốn đẩy nhanh cái chết của ông Anđecxen,

anh không muốn cái chết ấy, nhưng nếu dù sao ông Anđecxen vẫn gặp chuyện gì đó…

            Và “chuyện gì đó” đã xảy ra. Năm ngày sau, trên báo chí có đăng một tin buồn. Hoá ra ông Anđecxen đã già. Sau một thời gian dài bị bệnh, ông chết ở nhà dưỡng lão. Khi Crap đọc mau tin ấy, anh hồi hộp vả cảm thấy như mình có lỗi. Nhưng anh có lỗi gì mới được chứ? Anh có góp phần thúc đẩy cái chết ấy đâu, vả lại, đối với một người già nua bệnh tật như vậy, cái chết lả một sự giải thoát chứ đâu phải là bi kịch? Nhưng tại sao ai đó lại phải trả cho anh bảy trăm năm mươi đô la nhỉ?

Tuy nhiên có người đã làm việc đó. Bức thư  được gửi tới anh ngay sáng hôm sau. Trong đó có số tiền đã hứa với dòng chữ:

VÔ CÙNG CẢM ƠN!

Nhưng cảm ơn về chuyện gì? Crap chẳng hiểu gì cả .

Haỉ tuần lễ tiếp sau không có thư từ gì cả, mặc dừ Crap vẫn thầm hy vọng và xem xét rất kỳ những lá thư dược gừi tới. Đôi khi anh ngồi lặng đi bên bàn tới hai mươi phút hoặc thậm chi nửa tiếng đồng hồ không hẻ cựa quậy, ngẫm nghĩ vè những bức thư bí ẩn và những tờ giấy bạc không hiểu từ đâu rơi vào tay anh.

Công ty trả anh năm nghìn đô la mỗi năm; để được lĩnh số tiền ấy. mỗi tuần anh phải làm việc từ 40 đến 45 gỉờ.

(Còn tiếp)